Ở dưới đất nhìn xa nhìn gần, hay gặp cuộc đời mong manh đom đóm. Bay lên trời đôi ba vòng chuồn chuồn châu chấu lượn quanh Cần Thơ Vĩnh Long sông Hậu, càng thấy trần gian đom đóm mong manh.
Đây không là cố quận mà như trùng phùng Trung Niên Thi Sĩ ngày xưa:
Hỏi rằng người ở quê đâu
Thưa rằng người ở rất lâu quê nhà
Đích thị quê nhà hai tiếng gần xa.
Dường như đom đóm nơi xa ấy
Đang thắp đèn bên sông mong manh
Xin gởi qua bến bờ xa vắng
Ánh hoàng hôn ấm áp bình minh
Về mặt đất
₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪
* Tái bút:
Cảm ơn đom đóm ngỏ lời
Gởi cho tại hạ một trời mong manh
Kể từ ngày tháng xa xanh
Ra đi bỏ lại mấy nhành rong rêu
Rứa là huynh muội thương yêu
Rứa là nhung nhớ sớm chiều ruột đau
Dẫu là cách trở bể dâu
Cũng là dâu bể rất lâu quê nhà
Trung niên thi sĩ gọi là
Mong manh đom đóm nõn nà muội huynh
₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪
Ảnh: Dương Thế Lộc
₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪
* Tái bút:
Cảm ơn đom đóm ngỏ lời
Gởi cho tại hạ một trời mong manh
Kể từ ngày tháng xa xanh
Ra đi bỏ lại mấy nhành rong rêu
Rứa là huynh muội thương yêu
Rứa là nhung nhớ sớm chiều ruột đau
Dẫu là cách trở bể dâu
Cũng là dâu bể rất lâu quê nhà
Trung niên thi sĩ gọi là
Mong manh đom đóm nõn nà muội huynh
₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪₪
Ảnh: Dương Thế Lộc