Thân tặng Trần Kim Đính
Ồ thế đó một tình yêu đã chết
Đã luân hồi thành tình bạn vong niên
Hoa đã rụng từ nhành khô nhựa hết
Hóa thân mình vào cát bụi hồn nhiên
Và thế đó dòng sông xanh trôi chảy
Từ đại ngàn giữa nguồn cội hoàng kim
Vượt ghềnh thác đổ ra cùng biển cả
Rồi bay lên làm mây nước lim dim
Bầu trời ấy hóa mưa ngàn gió núi
Mùa bão giông mùa lãng đãng bình yên
Rồi luân vũ xuống trần gian đắm đuối
Cuộc tái sinh nhân và ái triền miên
Ta bè bạn như cỏ cây trời đất
Nhè nhẹ thương yêu cây cỏ đất trời
Trong cõi đó có không không sắc sắc
Có nhân tình thế thái vạn trùng khơi
(Tuesday, July 19, 2011 11:39 AM)