Tặng Phạm Đình Quát
90 tuổi nhẹ nhàng yêu
Cái thời trai trẻ liêu xiêu thất tình
Hoàng hôn nằm nhớ bình minh
Sài Gòn ngồi nhớ bóng hình Nha Trang
Rằng xưa có gã từ quan
Quê nhà ở lại lang thang một mình
Em chừ quê mẹ điêu linh
Ta chừ lận đận thất kinh Sài Gòn
Ối giời ơi nõn nòn non
Ba mươi năm lẻ có còn ngày xưa
Thôi thì thiếu cũng là thừa
Em tròn tám chục ta vừa chín mươi
Tết này móm mém mỉm cười
Ngày Tình Nhân trùng với ngày Đầu Xuân
Tình nhân cùng với tình quân
Hai ta nhẹ bước rưng rưng tuổi già
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét