Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Không ai qua sông của Nguyễn Ngọc Tư




Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư tự giới thiệu về tập truyện ngắn mới nhất của mình: “Chuỗi truyện về những con người không biết và không muốn buông bỏ. Sống và chết trong sân hận, vướng bận, cùng với những tổn thương, sang chấn không sao nhìn thấy bằng mắt thường”. Và: “Thuyền đã sẵn, nhưng không ai qua sông”. 

Ở bìa bốn, NXB Trẻ giới thiệu với bạn đọc: “Một xóm Nhơn Thành hư hư thực thực… người chết và người sống, bằng cách nào đó, sẽ song hành cùng nhau. Một xã hội thu nhỏ, với lòng tham, thù hận và sức phản kháng… Tất cả được kể bằng giọng điệu thản nhiên và bông lơn. Sự dữ dội của câu chuyện cứ tăng dần cho đến lúc người đọc khép sách lại”.

Khép sách lại, tôi vẫn còn bị ám ảnh câu chuyện của nhân vật Nhí trong truyện ngắn Lời yêu. Đó là đời một cô gái quê lấy chồng Hàn Quốc; ngày đi, phơi phới, ngày về, là nắm tro tàn trong giỏ xách tay của mẹ. Truyện mở đầu: “Nhí quay lại Nhơn Thành, người trong xóm ra trước nhà chờ đón. Mẹ Nhí đi cùng con cả một đoạn đường dài, không biết trên máy bay có khóc, nhưng đến đầu xóm mặt giăng một màn nước mắt, chân bước hụt bước hao. Ai cũng kêu mau quá, đám gã Nhí như mới đây thôi, bữa đó nó còn giòn rụm nói cười, hát “60 năm cuộc đời”, giờ thành tro nguội bụi lạnh”. Gần cuối truyện, là đoạn văn này: “…Tụi con gái trong xóm đi tìm những anh Hi-ếc khác. Ngay cả Nhí, người ra đi đầu tiên đã trở về, trong giỏ mẹ. Bà vẫn băn khoăn con nhỏ bốn mưới bảy ký, giờ sao chỉ còn vài nắm, không biết người ta có đốt sót mẩu nào không”.

Không ai qua sông vừa được NXB Trẻ in lần đầu 30.000 cuốn, giá bìa 80.000 đồng; gồm 13 truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư sáng tác trong vòng hai năm qua. Sách đã có mặt tại các hiệu sách trong nước và sẽ tham gia Hội sách TP.HCM 2016 vào cuối tháng 3 này.


• Bài đã đăng báo Thanh Niên Thứ Hai, 14-3-2016:



Không có nhận xét nào: