Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

hàn vi

Cái thuở hàn vi cười khóc ấy
Lóc nhóc bọn mình đi học đêm
Lóc nhóc bọn mình đi bán báo
Hân hoan hè nhau đi đấu tranh

Cái thuở hàn vi xao xuyến ấy
Lông nhông tráng sĩ hẻm Bàn Cờ
Lông nhông chật chội hiên nhà trọ
Thấp thoáng lầu bên em nên thơ

Cái thuở hàn vi xơ xác ấy
Long đong ta trốn lính vì nghèo
Long đong ta hóa Thiền hóa Phật
Ta siêu hình hồn phách quắt queo

Rồi một chiều xuân ta nhận ra
Em bên kia từ bỏ phố nhà
Bên đây dăm đứa về quê cũ
Nhìn quê hương ta thôi xót xa

Mười năm sau tình cờ tôi gặp lại
Thằng bạn thân một thuở hàn vi
Nó trách tôi sao mà rồ dại
Bây giờ còn ở lính làm gì

Đêm Hòa Hưng cụng li chan chát
Ngồi bên nhau mường tượng cuộc đời nhau
Nó phì nhiêu còn tôi phờ phạc
Men hàn vi nhàu nát mặt mày


Sài Gòn, tháng 7-1985

Không có nhận xét nào: