Cái quạt xanh em xé làm đôi
Dành một nửa gửi người khách trọ
Giữ một nửa nơi buồng em trực
Người khách chung phòng trao quạt cho tôi
Mấy đêm rồi tôi có ngủ được đâu
Phần thương nhớ phần đêm hè oi bức
Cứ trằn trọc tôi nằm thao thức
Nghĩ về em mong ngọn gió vào
Những đêm hè trời giải đầy sao
Tôi thơ thẩn ngoài hành lang tìm gió
Gió trốn mất riêng em còn đó
Em hóa thành ngọn gió trong tôi
Cái quạt chiều nay em xé làm đôi
Gửi người khách chung phòng tôi một nửa
Tôi thầm nghĩ hay là em muốn gửi
Cái nửa phần khó nói ấy cho tôi
Có tình yêu nào chia được làm đôi
Để bên nhớ bên thương ghép vào thành một
Để những đêm hè ta không ngủ được
Tôi ru em bằng nửa quạt bên này
Ầu ơ… em ngủ cho say
Ví dầu nửa quạt cũng đầy chiêm bao
Hà Nội, hè 1985
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét